Một đứa trẻ kén ăn? "Tự nhiên và nuôi dưỡng" có thể ảnh hưởng đến hành vi ăn uống của trẻ nhỏ như thế nào?

8 phút đọc /
Dinh dưỡng, sức khỏe và sống khỏe Béo phì Dinh dưỡng và quản lý bệnh tật Nhẹ cân lúc sinh Suy dinh dưỡng Dị ứng

Đối với hầu hết trẻ em ở lứa tuổi mẫu giáo, kén ăn chỉ là một phần bình thường khi lớn lên. Nhưng đối với những trẻ khác, những hành vi như đòi chỉ ăn các món ăn yêu thích của chúng - nghĩ về thịt gà vào mọi bữa ăn - hoặc từ chối thử một thứ gì đó mới có thể dẫn đến nguy cơ bị quá cân hay suy dinh dưỡng, rối loạn tiêu hóa, hoặc các rối loạn ăn uống khác sau này ở tuổi thơ.

Cha mẹ và những người chăm sóc khác coi trẻ là "những đứa kén ăn" vì nhiều lý do khác nhau, nhưng chưa có định nghĩa nhanh trong các nghiên cứu. Các nhà nghiên cứu về dinh dưỡng và gia đình tại Đại học Illinois đã hợp tác trong 10 năm qua để hiểu được đặc điểm của những trẻ kén ăn và để xác định mối tương quan có thể có với tính khí.

Trong một nghiên cứu mới, các nhà nghiên cứu muốn biết liệu các gien nhạy cảm hóa học có thể có mối quan hệ với hành vi kén ăn của trẻ nhỏ không. Họ nhận thấy rằng một số gien liên quan đến nhận thức vị giác có thể là một trong những thói quen ăn uống kén chọn này.

Natasha Cole, một nghiên cứu sinh thuộc Khoa Khoa học Dinh dưỡng thuộc Đại học Illinois và là tác giả chính của nghiên cứu cho biết: "Đối với hầu hết trẻ em, kén ăn là một phần bình thường của sự phát triển. Nhưng đối với một số trẻ em, hành vi này đáng lo ngại hơn." Cole, cũng là thành viên của Chương trình Phòng chống Bệnh béo phì thuộc Đại học Illinois, hy vọng nghiên cứu này có thể giúp xác định các yếu tố quyết định hành vi kén ăn trong thời thơ ấu.

Dựa vào nghiên cứu gien cảm nhận vị giác, các nhà nghiên cứu cuả Đại học Illinois đã xác định được các đặc điểm chung của những trẻ kén ăn từ 2 đến 4 năm tuổi, và phân "loại" những trẻ kén ăn thành các nhóm riêng biệt. Các nghiên cứu sâu hơn từ nhóm nghiên cứu đã xem xét cách thức mà cha mẹ có thể ảnh hưởng đến hành vi kén ăn và liệu trẻ có biểu hiện hành vi kén ăn cả ở nhà và tại các cơ sở chăm sóc trẻ em - ở nhà hay tại trung tâm không.

"Đây là một sự tiến bộ của nghiên cứu, nhìn vào một sự tương tác hơn là chỉ nhìn thấy đứa trẻ như chính bản thân nó; trước đây, khi bắt đầu tìm cách xác định một trẻ kén ăn, chúng ta chỉ nhìn vào đứa trẻ," Soo -Yeun Lee, giáo sư Khoa Khoa học Thực phẩm và Dinh dưỡng Con người tại Đại học Illinois giải thích. "Khi chúng tôi chuyển sang các phần khác nhau của nghiên cứu, chúng tôi nhận ra, đó không chỉ là đứa trẻ, mà đó còn là người chăm sóc và môi trường.”

Bây giờ, họ đang nhìn vào ảnh hưởng của "tự nhiên và nuôi dưỡng" đối với hành vi kén ăn của đứa trẻ.

"Natasha hiện nay nhìn sâu hơn vào đứa trẻ và khuynh hướng di truyền", Lee nói. “Cô ấy đang nhìn vào các gien cảm giác vị giác và cũng vào một số gien hành vi đã được nhấn mạnh trong y văn. Cô đã nhìn vào toàn bộ lĩnh vực nghiên cứu kén ăn, và phân loại nó dựa trên “tự nhiên và nuôi dưỡng”. Tự nhiên là sự bố trí di truyền và nuôi dưỡng là môi trường và người chăm sóc. "

Lee giải thích rằng ý tưởng dựa trên một giả thuyết về cây lan / cây bồ công anh. "Có một số gien - các gien hành vi - làm cho đứa trẻ trở nên dễ bị tổn thương và nhạy cảm hơn và sẽ có nhiều vấn đề về hành vi hơn khi các ảnh hưởng bên ngoài hiện diện không thể giải quyết được theo cách của trẻ. Đó là khái niệm về hoa lan. Đó có thể là một đứa trẻ nhạy cảm không linh hoạt với phản hồi tiêu cực hoặc các chiến lược giờ ăn tiêu cực do cha mẹ đưa ra, so với một đứa trẻ bồ công anh rất khỏe mạnh và có khả năng chống lại bất cứ điều gì được mang đến cho chúng, dù là bổ dưỡng hay không”.

Cô cho biết thêm: "Không chỉ là nuôi dưỡng, môi trường, mà đó cũng là sự nhạy cảm của đứa trẻ đối với các dấu hiệu môi trường”.

Các nhà nghiên cứu đã thu thập thông tin về tiền sử nuôi con bằng sữa mẹ và các hành vi kén ăn, như hạn chế đa dạng thực phẩm, từ chối ăn và đấu tranh để kiểm soát đối với 153 trẻ mầm non theo báo cáo của người chăm sóc. Mẫu nước bọt cũng được lấy để chiết xuất DNA và định nhóm gien.

Các nhà nghiên cứu đã xem xét biến dị di truyền trong các đa kiểu hình nucleotide đơn (single nucleotide polymorphisms - SNPs, đọc là "snips") từ 5 gien ứng viên liên quan đến nhận thức vị giác. Trong số 5 gien này, họ thấy 2 có liên quan với những hành vi kén ăn ở trẻ trước tuổi đi học. Một (TAS2R38) có liên quan đến sự hạn chế đa dạng thực phẩm, và một loại khác (CA6) với sự đấu tranh để kiểm soát trong thời gian ăn.

Thật thú vị, cả gien TAS2R38 và CA6 đều có thể liên quan đến nhận thức vị đắng. Vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi những đứa trẻ "nhạy với vị đắng" về mặt di truyền có thể có nhiều khả năng là những trẻ kén ăn (tức là quay lưng với giá mầm Brussel hoặc bông cải xanh). Các yếu tố khác về nhạy cảm hóa học, như mùi, màu sắc, và kết cấu, cũng có thể ảnh hưởng đến hành vi ăn uống. Cần có những nghiên cứu sâu hơn để xem thiên hướng thức ăn của trẻ em bị ảnh hưởng như thế nào bằng cách nhìn hoặc ngửi thức ăn của trẻ.

Cùng với việc tiếp tục xem xét các mối liên quan di truyền với sự kén ăn, Cole cũng quan tâm đến việc tìm hiểu những hành vi kén ăn bắt đầu thế nào ngay cả ở trẻ em trước 2 tuổi. Hầu hết nghiên cứu về kén ăn đã tập trung vào trẻ em trên 2 tuổi, nhưng thói quen ăn uống bắt đầu hình thành trước đó. Bà và nhóm nghiên cứu gần đây đã công bố một nghiên cứu khác đánh giá các nghiên cứu trong y văn về tình trạng kén ăn ở trẻ dưới 2 tuổi. Nghiên cứu thảo luận về các mối liên quan giữa kén ăn từ một mô hình sinh thái, bắt đầu với đứa trẻ, và di chuyển ra môi trường của đứa trẻ.

Cole cho biết: "Lúc 2 tuổi, trẻ em biết cách ăn và có những thói quen khá thân thuộc. Có một khoảng cách rất lớn trong nghiên cứu khi trẻ chuyển từ chế độ ăn uống từ sữa qua thức ăn mà cả gia đình ăn."

Cole bổ sung rằng các nghiên cứu liên quan đến trẻ em dưới 2 tuổi cho thấy rằng 22% những đứa trẻ được cha mẹ hoặc người chăm sóc xem là kén ăn. Đáng ngạc nhiên, cô cũng nhận thấy rằng mỗi tháng tuổi thêm của trẻ có liên quan đến sự gia tăng những cơn quấy khóc liên quan đến thức ăn: “Vì vậy, một đứa trẻ có thể đi từ hiếm khi là một đứa kén ăn, thành một đứa kén ăn thường xuyên trong thời gian dưới một năm”.

Theo Margarita Teran-Garcia, phó giáo sư về khoa học dinh dưỡng, nghiên cứu gia đình và phát triển con người, và trường Y Carle Illinois ở Đại học of Illinois, là đồng tác giả của bài báo, việc thu thập và lồng ghép thông tin toàn diện này từ "Tế bào vào xã hội" rất quan trọng để hiểu rõ hơn về tương tác tự nhiên - nuôi dưỡng, vì nhiều câu hỏi trong lĩnh vực này vẫn chưa được giải quyết.

"Các biến thể của gien nhạy cảm hóa học có liên quan đến hành vi kén ăn ở trẻ em ở lứa tuổi mẫu giáo," được đăng trên Tạp chí Nutrigienetics and Nutrigienomics. Các đồng tác giả bao gồm Natasha Chong Cole, Anthony A. Wang, Sharon M. Donovan, Soo-Yeun Lee, Margarita Teran-Garcia và nhóm STRONG Kids.

Nghiên cứu được tài trợ một phần bởi Viện Thực phẩm và Nông nghiệp Quốc gia, Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, cũng như từ Illinois Council for Agriculture Research và University of Illinois Health và Wellness Initiative.