Giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên là giai đoạn then chốt cho sự phát triển xương
4 phút đọc
/
Dinh dưỡng, sức khỏe và sống khỏe
Béo phì
Những năm cuối của tuổi thiếu niên là một giai đoạn quan trọng để xương tích lũy khoáng chất, ngay cả sau khi một thiếu niên đạt được chiều cao trưởng thành của mình. Các nhà khoa học phân tích một mẫu đa chủng tộc, đa trung tâm từ một nghiên cứu quốc gia lớn được tài trợ bởi liên bang cho biết những phát hiện của họ đã củng cố tầm quan trọng của chế độ ăn và các hoạt động thể chất trong những năm cuối của tuổi thiếu niên, như một nền tảng cho sức khoẻ trọn đời.
Tác giả chính là Shana E. McCormack, nhà nghiên cứu nhi khoa tại Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia (Children's Hospital of Philadelphia - CHOP), nói: "Khi nói về sự phát triển của trẻ, chúng ta thường chỉ nghĩ đến chiều cao, nhưng sự phát triển xương nói chung cũng rất quan trọng. Nghiên cứu này cho thấy khoảng 10% khối lượng xương tiếp tục tích lũy sau khi một thiếu niên đạt đến chiều cao của người trưởng thành”.
Nhóm nghiên cứu, từ CHOP và các cộng sự ở Ohio, Nebraska, New York, California và Viện Y tế Quốc gia (NIH) đã công bố nghiên cứu của họ vào ngày 3 tháng Bảy tại JAMA Pediatrics.
Các nhà nghiên cứu thu thập dữ liệu từ Mật độ Khoáng Xương trong Nghiên cứu thời Thơ ấu (Bone Mineral Density in Childhood Study - BMDCS) do NIH tài trợ. Nghiên cứu này bao gồm các phép đo xương và tăng trưởng phức tạp trong các lần khám sức khỏe hàng năm cho đến lúc trẻ được 7 tuổi của hơn 2000 trẻ em khỏe mạnh, thiếu niên và thanh niên trong giai đoạn 2002-2010.
Một đồng tác giả của nghiên cứu, tiến sỹ Babette S. Zemel, là nhà nghiên cứu chính của BMDCS ở CHOP, đã theo đuổi một nghiên cứu dài hạn về sức khoẻ xương của trẻ. Bà chỉ ra rằng nghiên cứu hiện tại cho thấy sự phát triển của xương là đặc hiệu theo vị trí, với mật độ khoáng của xương phát triển ở các tốc độ khác nhau ở các phần khác nhau của bộ xương. “Chúng tôi cũng ghi nhận các sự kiện tăng trưởng đỉnh điểm thì sớm hơn ở thanh thiếu niên Mỹ gốc Phi so với thanh thiếu niên Mỹ nguồn gốc khác. Khi các nhà cung cấp dịch vụ sức khỏe giải thích dữ liệu như mật độ xương ở bệnh nhân của mình, họ nên tính đến những mô hình này trong các quỹ đạo tăng trưởng”.
Nghiên cứu cho thấy tăng trưởng chiều cao vượt xa sự gia tăng về khoáng chất xương trước tuổi thiếu niên, điều này có thể giải thích tỉ lệ gãy xương cao ở trẻ em và thanh thiếu niên. Khoảng 30 - 50 % trẻ em sẽ bị ít nhất một lần gãy xương trước tuổi trưởng thành. Tình trạng "tụt hậu" trong tích lũy khoáng chất xương được bù đắp sau khi tăng trưởng chiều cao hoàn thành.
Các tác giả kết luận rằng giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên cung cấp cho bác sĩ lâm sàng một cơ hội để can thiệp lên bệnh nhân. McCormack nói: "Giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên là khi một số thiếu niên có hành vi nguy hiểm, như hút thuốc và uống rượu, lựa chọn chế độ ăn uống tồi tệ hơn và giảm hoạt động thể chất, tất cả đều có thể làm giảm sự phát triển của xương. Khoảng thời gian này là thời gian để cha mẹ và người chăm sóc khuyến khích các hành vi lành mạnh hơn, như chế độ ăn uống tốt hơn và nhiều hoạt động thể chất hơn". Một nghiên cứu của CHOP vào năm 2016, sử dụng dữ liệu BMCDS, cho thấy rằng tập thể dục chịu lực, tác động mạnh sẽ giúp cải thiện sức khoẻ của xương ở trẻ, thậm chí trong số những trẻ có các khuynh hướng di truyền xương mỏng manh.
Zemel cho biết: "Chúng ta đã biết rất lâu rằng tối đa hóa sức khoẻ xương trong thời thơ ấu và thiếu niên bảo vệ con người khỏi loãng xương sau này. Nghiên cứu này củng cố sự hiểu biết đó, và gợi ý rằng giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên có thể là một giai đoạn chưa được nhận biết để can thiệp vào lĩnh vực sức khỏe cộng đồng quan trọng này”.
Tác giả chính là Shana E. McCormack, nhà nghiên cứu nhi khoa tại Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia (Children's Hospital of Philadelphia - CHOP), nói: "Khi nói về sự phát triển của trẻ, chúng ta thường chỉ nghĩ đến chiều cao, nhưng sự phát triển xương nói chung cũng rất quan trọng. Nghiên cứu này cho thấy khoảng 10% khối lượng xương tiếp tục tích lũy sau khi một thiếu niên đạt đến chiều cao của người trưởng thành”.
Nhóm nghiên cứu, từ CHOP và các cộng sự ở Ohio, Nebraska, New York, California và Viện Y tế Quốc gia (NIH) đã công bố nghiên cứu của họ vào ngày 3 tháng Bảy tại JAMA Pediatrics.
Các nhà nghiên cứu thu thập dữ liệu từ Mật độ Khoáng Xương trong Nghiên cứu thời Thơ ấu (Bone Mineral Density in Childhood Study - BMDCS) do NIH tài trợ. Nghiên cứu này bao gồm các phép đo xương và tăng trưởng phức tạp trong các lần khám sức khỏe hàng năm cho đến lúc trẻ được 7 tuổi của hơn 2000 trẻ em khỏe mạnh, thiếu niên và thanh niên trong giai đoạn 2002-2010.
Một đồng tác giả của nghiên cứu, tiến sỹ Babette S. Zemel, là nhà nghiên cứu chính của BMDCS ở CHOP, đã theo đuổi một nghiên cứu dài hạn về sức khoẻ xương của trẻ. Bà chỉ ra rằng nghiên cứu hiện tại cho thấy sự phát triển của xương là đặc hiệu theo vị trí, với mật độ khoáng của xương phát triển ở các tốc độ khác nhau ở các phần khác nhau của bộ xương. “Chúng tôi cũng ghi nhận các sự kiện tăng trưởng đỉnh điểm thì sớm hơn ở thanh thiếu niên Mỹ gốc Phi so với thanh thiếu niên Mỹ nguồn gốc khác. Khi các nhà cung cấp dịch vụ sức khỏe giải thích dữ liệu như mật độ xương ở bệnh nhân của mình, họ nên tính đến những mô hình này trong các quỹ đạo tăng trưởng”.
Nghiên cứu cho thấy tăng trưởng chiều cao vượt xa sự gia tăng về khoáng chất xương trước tuổi thiếu niên, điều này có thể giải thích tỉ lệ gãy xương cao ở trẻ em và thanh thiếu niên. Khoảng 30 - 50 % trẻ em sẽ bị ít nhất một lần gãy xương trước tuổi trưởng thành. Tình trạng "tụt hậu" trong tích lũy khoáng chất xương được bù đắp sau khi tăng trưởng chiều cao hoàn thành.
Các tác giả kết luận rằng giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên cung cấp cho bác sĩ lâm sàng một cơ hội để can thiệp lên bệnh nhân. McCormack nói: "Giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên là khi một số thiếu niên có hành vi nguy hiểm, như hút thuốc và uống rượu, lựa chọn chế độ ăn uống tồi tệ hơn và giảm hoạt động thể chất, tất cả đều có thể làm giảm sự phát triển của xương. Khoảng thời gian này là thời gian để cha mẹ và người chăm sóc khuyến khích các hành vi lành mạnh hơn, như chế độ ăn uống tốt hơn và nhiều hoạt động thể chất hơn". Một nghiên cứu của CHOP vào năm 2016, sử dụng dữ liệu BMCDS, cho thấy rằng tập thể dục chịu lực, tác động mạnh sẽ giúp cải thiện sức khoẻ của xương ở trẻ, thậm chí trong số những trẻ có các khuynh hướng di truyền xương mỏng manh.
Zemel cho biết: "Chúng ta đã biết rất lâu rằng tối đa hóa sức khoẻ xương trong thời thơ ấu và thiếu niên bảo vệ con người khỏi loãng xương sau này. Nghiên cứu này củng cố sự hiểu biết đó, và gợi ý rằng giai đoạn cuối của tuổi thiếu niên có thể là một giai đoạn chưa được nhận biết để can thiệp vào lĩnh vực sức khỏe cộng đồng quan trọng này”.